Có lần vì một con Mèo luôn để mắt rình, nên Chuột hầu như chẳng
dám thò ra khỏi hang một cọng ria vì sợ bị Mèo bắt được ăn tươi nuốt sống nó.
Con Mèo đấy dường như có mặt ở khắp mọi nơi, luôn sẵn sàng móng vuốt để vồ mồi
ngay lập tức. Vì lũ Chuột cứ nép mình sát trong hang, Mèo thấy rằng nó phải
dùng mẹo mới bắt được chuột. Một hôm, nó leo lên một cái kệ và treo mình vào đấy,
đầu chúi xuống đất, như thể đã chết, một sợi dây thừng cột vào chân treo lủng lẳng
lên kệ.
Khi lũ Chuột
lén nhìn ra và thấy Mèo bị treo như thế, chúng nghĩ rằng Mèo đã bị chủ phạt
treo vì đã làm điều sai trái gì đấy. Ban đầu hết sức rụt rè, chúng thò đầu ra
và cẩn thận đánh hơi tất cả khu vực xung quanh. Nhưng chẳng có gì động tịnh,
thế là cả một đoàn quân chuột hớn hở chui ra để ăn mừng Mèo đã chết.
Ngay khi đó,
Mèo buông chân khỏi thừng, và trước khi lũ Chuột hết bàng hoàng vì quá ngạc
nhiên, nó đã kết liễu cuộc đời của bốn năm chú chuột.
Bây giờ Chuột
nằm nhà giới nghiêm nghiêm ngặt hơn bao giờ hết. Nhưng Mèo, vẫn thèm ăn thịt
Chuột, còn lắm mưu nhiều kế khác. Nó lăn mình nó vào bột cho đến khi nhìn nó y
như một cục bột, nó nằm trong thùng bột chỉ mở một mắt ra canh Chuột.
Hoàn toàn an
tâm vì chẳng còn thấy Mèo đâu, lũ Chuột chẳng mấy chốc lại thò đầu ra. Chỉ một
tí nữa thôi tưởng chừng như mèo đã vớ được một con Chuột con bụ bẫm thì bỗng
Chuột Già, đã từng bị Mèo vồ hụt và thoát bẫy nhiều lần, thậm chí đã mất đứt
cái đuôi vào một trong những lần ấy, đứng ở một nơi khá xa tại một cái lỗ chân
tường của hang nó sống.
Cẩn thận đấy!”
nó la lên. “Đó có thể là một đống bột ngon, nhưng trông nó lại rất giống con
Mèo. Dù nó là gì chăng nữa, thì cứ tránh xa cho an toàn là khôn ngoan nhất.”
Lời bàn: Người khôn không để mắc lừa đến lần thứ hai.