Hai người khách bộ hành đang đi cùng nhau trên một con đường
thì một người bỗng nhặt được một chiếc ví đầy cứng.
“Tôi may mắn
quá!” anh ta nói.
“Tôi đã nhặt
được một chiếc ví. Nó nặng như thế này thì chắc chứa đầy tiền đây.”
“Đừng nói là
‘tôi đã nhặt được như thế,'” người bạn đồng hành với anh ta nói.
“Phải nói cho
đúng là ‘ chúng ta đã nhặt được và ‘chúng ta may mắn quá.’ Bạn đồng hành với
nhau thì phải chia nhau cả cái may lẫn cái rủi trên đường mới phải.”
“Ố không,
không đâu, ” người kia giận dữ nói. “Tôi đã nhặt được thì nó là của tôi.”
Ngay khi đó họ
nghe thấy tiếng quát to “Đứng lại, đồ ăn cắp!”. Họ nhìn quanh và thấy một đám
người cầm gậy gộc đang đi về phía họ.
Người nhặt
được chiếc ví đâm ra hoảng sợ.
“Chúng ta chết
mất nếu họ tìm được trong người chúng ta chiếc ví của họ,”
“Ồ không,
không” người kia đáp, “Hồi nãy ông không chịu bảo là ‘chúng ta’, thì bây giờ
ông cũng đừng có nói là ‘chúng ta’ đấy nhé. Phải giữ lấy lời. Phải nói là ‘Tôi
sẽ chết mất.”
Bài học: Chúng ta đừng mong người ta chia sẻ với mình
cái rủi mà lại không chịu chia sẻ với họ điều may mắn.